Beauty blogger Hoàng Ngọc Diệp và chuyện nuôi dạy con: Mình đã làm rất nhiều điều khó trong đời, nhưng thật sự chưa có gì khó bằng làm mẹ
Làm mẹ chưa bao giờ là một công việc dễ dàng, thế nhưng đó lại là một hành trình đầy thiêng liêng, hạnh phúc với rất nhiều cảm xúc. Cùng lắng nghe những quan điểm và chia sẻ của hot blogger đời đầu - Hoàng Ngọc Diệp trên hành trình chăm sóc và nuôi dạy con của mình.
Những bạn trẻ yêu làm đẹp hẳn không còn xa lạ với gương mặt 9X xinh xắn, tài năng và giàu kinh nghiệm, một trong những beauty blogger đời đầu Hoàng Ngọc Diệp. Không chỉ được yêu mến bởi lối dẫn tự nhiên, khéo léo, thu hút người đối diện, chủ nhân của Loveat1stshine còn được ngưỡng mộ trong vai trò làm vợ, làm mẹ với tổ ấm nhỏ vô cùng đáng yêu của mình.
Hiện tại, ngoài công việc chính là làm mẹ full-time của hai cô con gái nhỏ Mí và Mochi, Ngọc Diệp còn là một Digital Content Creator - nhà sản xuất nội dung số đa nền tảng. Bên cạnh đó, bà mẹ 2 con còn tham gia dịch sách, viết lách, làm diễn giả cho những dự án yêu thích.
Bận rộn là vậy, 9X Hà thành đã dành thời gian cho công việc và chăm sóc các con ra sao, quan điểm nuôi dạy các con như thế nào, phải làm gì để vừa làm tròn vai trò của một người vợ, người mẹ mà vẫn luôn tự tin, hạnh phúc? Cùng lắng nghe những chia sẻ chân thành và thẳng thắn của bà mẹ 2 con này nhé!
Tổ ấm nhỏ của hot beauty blogger Hoàng Ngọc Diệp.
Làm rất nhiều điều khó trong đời, nhưng thật sự chưa có gì khó bằng làm mẹ
- Chào chị Ngọc Diệp, để nói về sự thay đổi sau khi có con, chị cảm thấy bản thân có điều gì khác không?
Chào độc giả của Afamily.vn. Sau khi có con, thực sự mình có rất nhiều thay đổi. Trước thời điểm sinh em bé, nghe dặn dò từ những bà mẹ khác, mình cũng biết đây sẽ là cột mốc thay đổi cuộc đời của người phụ nữ. Nên mình đã chọn đặt tên con là "Mí" – là chữ Mí trong "mí mắt" để nhắc nhở bản thân rằng, con sẽ giúp mẹ nhìn cuộc đời theo một cách rất khác.
Trước khi có con, mỗi khi mình nghĩ gì, làm gì, mọi điều thường thuận theo bản năng, theo tính cách hoặc phục vụ một mục đích gì đó tốt cho mình. Nhưng có con rồi, ngay lập tức con trở thành ưu tiên trước nhất. Có những điều thoải mái cho mình, nhưng không tốt cho con chẳng hạn, mình quyết tâm thay đổi. Mọi điều về cuộc đời, những kiến thức về sức khoẻ, tâm lý, giáo dục, xã hội... mình rất quyết tâm học hỏi và tìm hiểu, để có thể làm một người mẹ tốt nhất.
Mình rất hay chia sẻ với các bạn bè rằng mình đã làm rất nhiều điều khó trong đời, nhưng thật sự chưa có gì khó bằng làm mẹ. Ngay từ giây phút lên đường đi đẻ, vật vã đau đớn rồi mổ cấp cứu mình đã thấy đầy rẫy khó khăn, áp lực rồi. Và những khó khăn, áp lực đó chỉ càng ngày càng tăng cấp độ thôi chứ chẳng thấy giảm đi gì cả. May sao, nhìn thấy con mỗi ngày một khôn lớn, yêu thương mình vô điều kiện, mình lại thấy được tiếp sức rất nhiều, ngày một dũng cảm hơn, bền bỉ và mạnh mẽ hơn. Hành trình lớn lên cùng con cũng cho mình hiểu thêm về bản thân hơn rất rất nhiều. Bây giờ mỗi khi gặp khó khăn, áp lực, mình cũng không quá sợ hãi như trước. Nếu có cũng chỉ sợ một chút thôi, rồi sẽ tỉnh táo tìm hướng giải quyết. Nên mình vẫn hay nói với các bạn bè rằng, có con xong mình thấy mình như trở thành phiên bản được nâng cấp xịn hơn nhiều là vì thế.
Theo mình, điều khó khăn nhất cho tới thời điểm hiện tại trên hành trình chăm sóc con, là việc tìm được điểm cân bằng giữa làm mẹ và làm bản thân mình. Mình rất muốn làm một người mẹ tốt, nhưng cũng muốn được sống hết mình với những ước mơ và hoài bão của bản thân nữa. Nhưng thời gian, sức lực, tâm trí lại có hạn. Nên cũng có những lúc mình cảm thấy mệt mỏi, thất bại, và cô độc giữa rất nhiều áp lực.
2 bé nhà Diệp cách nhau 4 tuổi.
Trước khi sinh mình cũng lo lắng không biết chị lớn đã sẵn sàng san sẻ bố mẹ cho em chưa. Nhưng sinh xong thì cả nhà đều rất bất ngờ vì thấy chị thực sự "ra dáng" lắm. Về phát triển tâm sinh lý thì mình thấy 4 tuổi cũng qua giai đoạn nhạy cảm tuổi lên 2, lên 3 nhiều rồi. Con đã nói sõi và biết trình bày đầy đủ mong muốn, cảm xúc của mình nên bố mẹ cũng dễ dàng hỗ trợ, trò chuyện khi con cần.
Và điều làm mình bất ngờ nhất đó là con cũng yêu em vô điều kiện ngay từ khi gặp em. Có lẽ một phần cũng do mình đọc rất nhiều sách cho con về việc em đến từ đâu, khi có em thì cuộc sống sẽ như thế nào, hai chị em yêu thương nhau vui ra sao. Nên ngay từ khi em về nhà, chị đã yêu thương, bao bọc, chăm sóc em vô cùng tự nhiên, dễ dàng.
Theo mình thì việc ghen tỵ hoặc so sánh thiệt hơn không tự nhiên mà có trong con trẻ. Cái này thường do người lớn (vô tình hay cố ý) đặt câu hỏi, khiến con suy nghĩ nhiều tới nó nên mới nảy sinh, lớn dần trong con. Văn hoá Việt sống trong cộng đồng đông người, việc so sánh cũng là chuyện bình thường, nên mọi người thường không để ý.
Khi sinh Mochi, cũng đúng thời điểm dịch nên 2 bé nhà mình cũng ít tiếp xúc nhiều với bên ngoài nên nhân dịp đó, gia đình mình cố gắng hạn chế so sánh, tránh khơi gợi cảm giác ghen tỵ. Tới giờ vẫn rất thành công. Chị yêu em, em yêu chị, cả nhà yêu nhau, bố mẹ yêu cả 2 nhất, tình yêu không phải chia phần chút nào cả, chỉ nhiều thêm thôi.
Theo dõi những câu chuyện đáng yêu về gia đình của Ngọc Diệp, ai cũng sẽ có cảm giác có một sự nhẹ nhàng, hạnh phúc, giản dị đến từ những niềm vui rất đỗi chân thành, mộc mạc.
Chỉ khi mình hạnh phúc, con mình mới hạnh phúc
- Nhiều người trẻ hiện nay ngại lấy chồng và sinh con vì sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp, nhan sắc... Chị quan điểm thế nào về việc này?
Mình nghĩ quyết định lấy chồng/ sinh con là một quyết định lớn của cuộc đời mỗi con người. Mình không thể và cũng không nên can thiệp vào quyết định của họ. Mình nghĩ quyết định không lấy chồng/ không sinh con còn khó khăn hơn là có rất nhiều, vì nó là số hiếm, chắc chắn phải cần nhiều can đảm để đi ngược với số đông.
Tuy nhiên, nếu đó là 1 người bạn thân, mình sẽ khuyên bạn rằng hãy thu thập hết mọi thông tin khách quan về lợi và hại trước khi đưa ra quyết định để đỡ hối hận trong tương lai. Vì thực tế là về mặt sinh học, càng chờ lâu việc có con càng rủi ro hơn cho sức khoẻ phụ nữ chúng mình. Nếu sau khi cân nhắc tất cả mà bạn vẫn chọn không lấy chồng/ sinh con, dù vì bất kỳ lí do gì, mình cũng sẽ ủng hộ. Phụ nữ hiện đại cởi mở còn không hiểu cho nhau và ủng hộ nhau thì còn ai hiểu và ủng hộ được nữa đây!
- Chị làm gì để vượt qua những stress trong cuộc sống hàng ngày?
Mình thường hay viết. Mình rất thích viết mỗi khi có nỗi niềm khó tâm sự. Điều gì không quá riêng tư mình sẽ viết và chia sẻ với các bạn đọc hay theo dõi mình trên Instagram hoặc Facebook. Điều gì riêng tư thì mình sẽ viết riêng vào sổ.
Việc viết ra làm mình kiểm soát được cảm xúc, giúp nó được điều hoà bình ổn hơn. Các suy nghĩ của mình khi được viết lại ra giấy cũng trở nên mạch lạc, đơn giản hơn. Sau khi gỡ rối được về mặt cảm xúc rồi thì mình thấy tìm phương án giải quyết dễ dàng hơn. Nếu không tự giải quyết được thì mình cũng sẽ chia sẻ để được nhận thêm sự giúp đỡ từ chồng, người thân trong nhà, bạn bè hoặc đồng nghiệp. Nhưng thường phần bình ổn cảm xúc đối với mình là khó nhất. Khi bình tĩnh lại được mình tự thấy mọi thứ dễ giải quyết hơn nhiều.
Mình không có quan điểm hay phương pháp nào cố định đâu. Mình luôn nhìn vào việc làm mẹ như 1 hành trình vừa làm vừa học.
Một cách lý tưởng, mình cũng muốn con được phát triển tự nhiên mà vẫn lớn lên suôn sẻ thuận lợi, nhưng cuộc đời không đơn giản vậy. Ai cũng phải sống không chỉ cho mình mà còn cho người khác nữa dù muốn hay không. Nhỏ tuổi thì sống trong gia đình, lớn thì phải đi học, học xong còn phải đi làm, đóng góp và tồn tại trong xã hội. Nên nếu cân bằng được giữa phát triển tự nhiên và có những thói quen tốt, có kỷ luật tốt để có cuộc sống tốt là điều mình mong nhất. Đây cũng là cái khó nhất trong việc làm cha mẹ. Vì mình không biết chắc chắn thế nào là tốt nhất mà. Tốt theo chuẩn của xã hội, theo thời đại và cũng phải tốt và thuận theo cá nhân con cái mình nữa. Nên bố mẹ và con cái cần phải đồng hành với nhau liên tục, cùng cố gắng, chia sẻ và học hỏi thôi.
- Nếu phải lựa chọn, chị sẽ chọn nội trợ hay công việc?
Mình nghĩ đã làm mẹ ai cũng là siêu nhân hết cả, vì đúng vậy, ai cũng phải chịu hi sinh nhất định một điều gì đó, dù mình rất không muốn dùng từ ''hi sinh'' để có thể luôn nhìn vào những mặt tích cực. Xã hội hiện đại cũng có vô vàn áp lực lên vai phụ nữ: kiếm ra tiền, làm vợ, làm mẹ, làm con gái làm con dâu, vẫn phải làm một cá nhân có dấu ấn xinh đẹp khoẻ mạnh, thú vị, đối nội đối ngoại tốt.
Cá nhân mình thì thấy, dù chọn tập trung vào vai trò nào cũng đã là một quyết định khó khăn rồi, phụ nữ ít nhiều cũng sẽ thấy tội lỗi và áp lực. Mỗi người lại có một kỳ vọng riêng về cuộc đời hạnh phúc cho riêng mình. Người này có thể hạnh phúc khi ở cạnh chăm con 24/24h, người khác lại chỉ hạnh phúc khi được làm việc lớn cống hiến cho xã hội, có người nửa nọ nửa kia. Mình nghĩ khi phụ nữ biết được thứ đem lại cho mình hạnh phúc và có dũng cảm theo đuổi nó là điều rất tốt.
Những khoảnh khắc đáng yêu bên gia đình của Ngọc Diệp.
Và việc chia sẻ những vai trò còn lại cho người khác (ông bà, bảo mẫu hay các đồng nghiệp) cũng không phải là gì xấu. Ngược lại nó rất đáng khen vì mình đang trao quyền cho người có khả năng tốt hơn làm điều đó, còn mình dành thời gian làm điều mình giỏi, mình thích. Hiệu quả đôi bên. Điều gì nặng gánh, làm mình mệt mỏi và đau khổ thì hãy tìm cách san sẻ. Mình tập trung hơn để làm việc khiến mình hạnh phúc. Đơn giản vì chỉ khi mình hạnh phúc, những người xung quanh mình, đặc biệt là con mình mới hạnh phúc được. Mình không thể cho con điều gì mình không có.
Còn đối với cá nhân Diệp, mình đã thử làm nội trợ full-time trong gần 2 năm ở Mỹ rồi và thú thật mình thấy khó lắm. Sau một thời gian quá mệt mỏi và stressed, Diệp đã phải chuyển nhượng đầu việc giặt giũ và lau dọn nhà cửa hàng ngày sang cho chồng phụ trách. Nhà cửa êm ấm, vợ chồng con cái vui vẻ hơn hẳn. Nên mình rất ngưỡng mộ các chị em vừa làm mẹ vừa làm nội trợ full-time luôn đấy. Giờ được lựa chọn rồi, mình chọn vừa làm việc vừa chăm con. Việc nhà nhờ chị giúp việc hỗ trợ. Thời gian của mình được phân bổ cho những công việc hiệu quả hơn – đem lại cả niềm vui lẫn tài chính cho bản thân mình. Mình nhất định phải vui để mọi người xung quanh mình cũng vui theo mà, quan trọng lắm!