Kỳ tích khó ai có thể lặp lại của hai nhà thám hiểm Nga
Hai nhà thám hiểm Nga Matvey Shparo và Boris Smolin đã lập một kỳ tích không ai có thể lặp lại: Đi trong bóng tối đến Bắc Cực 15 năm trước.
Năm 2008, lần đầu tiên trong lịch sử, con người đã đến Bắc Cực trong bóng tối của đêm vùng cực. Đó là hai nhà thám hiểm người Nga Matvey Shparo và Boris Smolin. Họ đã đi hơn 1.000km từ mũi của quần đảo Bắc Cực Severnaya Zemlya đến điểm giao nhau của tất cả các kinh tuyến.
Cuộc thám hiểm bắt đầu vào ngày 22.12.2007 và kết thúc vào ngày 14.3.2008.
Kể từ đó, không ai tìm cách phá vỡ kỷ lục này, bởi vì nó thực sự nằm ngoài khả năng của con người.
Những câu chuyện phía sau kỳ tích này đã được phát sóng trong chương trình "Câu lạc bộ những người du hành nổi tiếng" cùng với Hiệp hội Địa lý Nga.
Phải cố để chìm vào giấc ngủ
Sự khác biệt chính giữa du hành ở Bắc Cực vào ban ngày và du hành vào ban đêm là ở nhiệt độ, với nhiệt độ âm 50 độ C không mấy dễ chịu. Nhưng vấn đề chính là bóng tối. Người ta chỉ nhìn thấy những gì chiếu bằng đèn pin phía trước 5-6 mét. Còn sau đó mọi thứ chìm trong bóng tối. Những gì ở phía trước cũng không rõ, có thể đó là những cánh đồng băng lổn nhổn và cũng có thể là những chú gấu trắng.
Nhưng khoảnh khắc khó khăn nhất là khi tỉnh dậy vào lúc nửa đêm vì tiếng băng vỡ và nhận ra rằng mình không thể làm gì khác được. Thậm chí, bạn không thể hiểu được vết nứt ở ngay bên cạnh mình hay cách xa hàng kilomet. Và lúc bấy giờ, bạn cần tìm thấy sức mạnh trong chính mình để lăn người qua phía bên kia và chìm vào giấc ngủ. Vì nếu không ngủ đủ giấc, không phục hồi sức lực thì ngày mai sẽ không thể tiến lên phía trước được. Những thứ lo lắng thì nhiều vô kể. Nhưng điều quan trọng là bằng cách nào đó buộc mình phải chìm vào giấc ngủ.
Và không phải chỉ cần tìm sức mạnh để ngủ mà còn để kéo theo chiếc xe trượt tuyết khá nặng. Để chuẩn bị cho điều này, từ bốn năm trước chuyến thám hiểm, vào thứ bảy và chủ nhật hàng tuần, hai nhà thám hiểm đã phải tập luyện bằng cách buộc dây vào lưng, kéo theo một chiếc lốp xe KamAZ, đi bộ 20km ở vùng ngoại ô Mátxcơva...
Bản thân chiếc lốp chỉ nặng 40kg nhưng lại tạo ra nhiều ma sát. Họ đã phải cố sức tập luyện và phát triển các kỹ năng để kéo một vật nặng như thế. Và khi đi đến Bắc Cực, mỗi người trong số họ phải kéo theo hai chiếc xe trượt tuyết, tổng trọng lượng của chúng là 140kg. Để có thể thực hiện cuộc thám hiểm trong 80 ngày, mỗi người phải mang theo ít nhất 86kg thực phẩm.
Họ bắt đầu hành trình với ý tưởng là tự thân đến Bắc Cực, vì vậy họ đã chuẩn bị thức ăn trong 90 ngày. Ngoài ra còn có một khẩu súng, một bộ sơ cứu, một số điện thoại vệ tinh mà sau này bị hỏng và buộc phải vứt đi. Mỗi người mang theo 15kg pin để liên lạc và quay phim. Tóm lại là tổng cộng, hai người phải kéo theo 280kg. Và để có thể kéo theo ngần ấy thứ thì cần phải tập luyện.
Không chỉ có thế, họ còn phải chọn những khu vực bất lợi nhất với thời gian bất lợi nhất để tập luyện. Hai người đã phải đánh giá lại xem họ hiểu sự di chuyển của băng đến mức nào, bởi vì nếu có hiểu được chúng, thì mới có thể sống và tồn tại trong những điều kiện ở Bắc Cực.
Một ngày có 32 tiếng
Lịch trình chuyến đi là một câu chuyện rất phức tạp. Ban đầu, họ làm việc theo tiêu chuẩn: Ngủ 8 tiếng, đi bộ 7-8 tiếng, thời gian còn lại dành cho việc dựng lều, tháo lều, gọi điện về Mátxcơva... Sau đó, hai người nhận ra rằng họ có năng suất cực kỳ thấp. Và họ đã tìm ra một cách tích cực để tăng năng suất này lên.
Họ tự quyết định rằng mỗi ngày đêm bây giờ sẽ là 32 giờ (vì suốt ngày đêm trời vẫn tối như nhau). Và rồi, họ bắt đầu thử làm việc 16 giờ mỗi ngày. Nhưng vẫn ngủ ngon, ăn ngon, vậy thì tại sao lại không làm việc nhiều hơn? Và điều đó đã thành công! Điều cần nói là, trước đó, họ đã có ý định dừng chuyến thám hiểm lại do băng trôi và một số ngày phải giậm chân tại chỗ.
Về thức ăn
Điều may mắn là họ chỉ gặp gấu trắng có một lần duy nhất. Có thể là do gấu Bắc Cực thường vẫn ngủ trong đêm ở vùng cực, hoặc là do lộ trình của họ không đi qua vùng có gấu trắng. Nhưng con gấu trong lần gặp duy nhất đó vẫn gây rắc rối. Nó lục lọi mọi thứ trong chiếc xe trượt tuyết, móng vuốt của nó chạm vào, xé rách chiếc can đựng xăng. Kết quả là họ đã mất hết cả xăng và một phần thức ăn.
Với sự gắng sức kinh khủng như vậy, một chế độ ăn được thiết kế đặc biệt để có thể có được khoảng 6.500 kilocalorie trong định mức hàng ngày. Và mỗi người đã giảm 15kg trong suốt hành trình. Nói chung, họ tiêu tốn khoảng 8.000 kilocalorie mỗi ngày, giống như đang tan chảy.
Và khi đến đỉnh cực, họ vẫn còn một chiếc bánh quế để ăn mừng thắng lợi.